Cách đây vài hôm, anh bạn thân thiết của tôi từ thời để chỏm gọi điện báo sự việc buồn: Thằng con trai 26 tuổi của anh bị dụ lao vào kinh doanh thua lỗ đã mắc nợ tới hơn 3 tỷ đồng, bị thúc nợ quá đã phải thú thật cầu cứu bố mẹ. Chẳng còn cách nào khác, vợ chồng anh đành phải quyết định bán đi ngôi nhà bé xíu, dựng trên mảnh đất có 30 m2 để trả nợ hộ con. Thế là công sức cả đời chăm chỉ, tằn tiện của hai vợ chồng đã bị ông con trai tiêu tan gần hết. Hỏi kỹ thì biết câu chuyện kinh doanh của cậu con phá gia chi tử là thế này: Sau khi lấy vợ, có chút vốn cha mẹ 2 bên cho, cậu quyết định ngay lập tức trở thành ông chủ. Dù đã được lo cho chỗ làm tốt tại cơ quan nhà nước, nhưng cậu vẫn được "bạn bè" rủ rê góp vốn mở nhà hàng với oai danh là một "thành viên hội đồng quản trị". Cậu biết đâu với vốn kiến thức ít ỏi và kinh nghiệm thương trường gần như bằng 0, cậu chỉ là con mồi cho họ moi tiền mà không kiểm soát nổi. Khi cậu đã say "kinh doanh" th...